Giới quý tộc Anh đã phát triển từ những cơ sở mà William I của Anh đã tạo ra bắt đầu 1070 bằng việc tước quyền và truất hữu giới quý tộc Anh cũ. Thay vì được sở hữu đất đai như trước đây, William chỉ ban cấp đất đai cho các kỵ sĩ mình như là thái ấp, làm cho trên đảo này giới quý tộc Anh trở thành hoàn toàn là những công thần của nhà vua.
Giới quý tộc Anh đã phát triển từ những cơ sở mà William I của Anh đã tạo ra bắt đầu 1070 bằng việc tước quyền và truất hữu giới quý tộc Anh cũ. Thay vì được sở hữu đất đai như trước đây, William chỉ ban cấp đất đai cho các kỵ sĩ mình như là thái ấp, làm cho trên đảo này giới quý tộc Anh trở thành hoàn toàn là những công thần của nhà vua.
Gia tộc Rothschild (/ˈrɒθ(s)tʃaɪld/ ROTH(S)-chylde tiếng Đức: [ˈʁoːt.ʃɪlt]) là một gia tộc quý tộc Do Thái Ashkenazi giàu có trong ngành ngân hàng, ban đầu đến từ Frankfurt. Lịch sử được ghi chép của gia tộc bắt đầu từ Frankfurt vào thế kỷ XVI; tên của gia tộc bắt nguồn từ ngôi nhà của gia tộc, Rothschild, được Isaak Elchanan Bacharach xây dựng tại Frankfurt vào năm 1567. Gia tộc này trở nên nổi tiếng bắt đầu từ Mayer Amschel Rothschild (1744–1812), người được bổ nhiệm vào vị trí Hoffaktor (giám sát điền trang và thu thuế) trong triều đình của Bá tước Wilhelm IX xứ Hessen-Kassel thuộc Đế chế La Mã Thần thánh, người đã thành lập doanh nghiệp ngân hàng của mình tại Thành bang tự do Frankfurt vào những năm 1760.[1] Không giống như hầu hết các nhân tố trong triều đình trước đây, Rothschild đã xoay xở để di chúc lại tài sản của mình và thành lập một gia đình ngân hàng quốc tế thông qua 5 người con trai của mình,[2] những người đã thành lập các doanh nghiệp ở Paris, Frankfurt, London, Viên và Napoli. Năm 1816, Hoàng đế Franz I của Áo đã trao tước hiệu quý tộc cho Mayer Amschel Rothschild sau khi ông đã qua đời được 5 năm. Đến năm 1822, Hoàng đế Franz I tiếp tục phong cho 5 người con của Mayer Amschel tước Freiherr von Rothschild (Nam tước Rothschild). Nữ hoàng Victoria đã phong cho nhánh của gia tộc này ở Anh các danh hiệu Tòng nam tước (1847) và Nam tước Rothschild (1885) thuộc Đẳng cấp quý tộc Vương quốc Liên hiệp Anh.[3][4]
Trong thế kỷ XIX, gia đình Rothschild sở hữu khối tài sản cá nhân lớn nhất thế giới, cũng như trong lịch sử thế giới hiện đại.[5][6][7] Tài sản của gia đình suy giảm trong thế kỷ XX và được chia cho nhiều hậu duệ.[8] Ngày nay, tai sản của họ được đầu tư vào nhiều lĩnh vực đa dạng, bao gồm dịch vụ tài chính, bất động sản, khai thác mỏ, năng lượng, nông nghiệp, sản xuất rượu vang và các tổ chức phi lợi nhuận.[9][10] Nhiều ví dụ về kiến trúc nông thôn của gia đình này tồn tại trên khắp Tây Bắc Âu. Gia đình Rothschild thường xuyên là chủ đề của các thuyết âm mưu, nhiều trong số đó có nguồn gốc từ chủ nghĩa bài Do Thái.[11]
Năm chi nhánh thuộc gia tộc Rothschild tại Áo đã được nâng lên tầng lớp quý tộc, được phong năm danh hiệu truyền đời "Nam tước" của hoàng triều Habsburg bởi Hoàng đế Franz I của Áo năm 1816. Một nhánh khác thuộc nhánh gia đình Rothschild tại Anh cũng được nâng lên hàng quý tộc theo yêu cầu của Nữ vương Victoria của Anh, được hai danh hiệu truyền đời là Tòng nam tước (1847) và Nam tước Rothschild (1885).[12][5]
Trong thế kỷ 19, khi họ lên đến đỉnh cao danh vọng, người ta cho rằng gia đình Rothschild đã sở hữu khối tài sản lớn nhất thế giới khi đó nói riêng và trong toàn bộ lịch sử thế giới hiện đại nói chung.[5][13][7] Sau đó, theo phỏng đoán, khối tài sản này đã giảm xuống cũng như đã bị chia nhỏ cho hàng trăm con cháu trong gia đình.[14] Ngày nay, các doanh nghiệp của gia đình Rothschild có quy mô nhỏ hơn nhiều so với thế kỷ 19, mặc dù họ kinh doanh ở rất nhiều lĩnh vực, bao gồm: khai thác mỏ, ngân hàng, năng lượng, nông nghiệp, sản xuất rượu, và các tổ chức từ thiện.[9][10]
Người đầu tiên được biết đến với họ "Rothschild" là Izaak Elchanan Rothschild, sinh năm 1577. Họ này nghĩa là "Tấm khiên đỏ" trong ngôn ngữ cổ của Đức. Dòng họ này bắt đầu nổi danh thế giới từ 1744, với sự ra đời của Mayer Amschel Rothschild tại Frankfurt am Main, Đức. Ông là con của Amschel Moses Rothschild (sinh vào khoảng năm 1710),[15] một nhà đổi tiền đã từng giao thương với Vương công xứ Hesse. Sinh ra trong một ghetto (hay còn gọi là xóm Do Thái), Mayer đã phát triển một gia đình làm tài chính và mở rộng đế chế bằng cách cử năm con trai của mình đi nằm vùng tại năm trung tâm tài chính của châu Âu. Cánh tay trên gia huy của dòng họ Rothschild cầm năm mũi tên nhằm ám chỉ năm đế chế được năm người con của Mayer Rothschild dựng nên, như trong Psalm 127 có dẫn: "Như những mũi tên trong tay người chiến binh, những đứa trẻ của ta cũng vậy.". Gia ngôn của dòng họ được viết ngay dưới tấm khiên trên gia huy: Concordia, Integritas, Industria (Thống nhất, toàn vẹn, công nghiệp).[16]
Paul Johnson có viết: Gia đình Rothschild rất là lảnh tránh. Không có quyển sách nào hé lộ "bí mật" về họ mà lại chuẩn xác cả. Cả một kho chuyện nhảm nhí đã được viết về họ...Một người phụ nữ định viết một quyển sách có tên: "Những điều dối trá về gia tộc Rothschild" rút cục phải bỏ dở, bà nói: "Quá dễ để chỉ ra sự dối trá nhưng để tìm thấy sự thật thì bất khả thi".
Những hội đồng Do Thái trước đó đã từng tài trợ và quản lý những gia đình quý tộc ở châu Âu, tuy nhiên lại mất hết tài sản do bị tước đoạt hay bị cướp. Không giống họ, ngân hàng quốc tế kiểu mới của gia tộc Rothschild không thể bị tước đoạt. Tài sản của họ là các công cụ tài chính, xoay vòng trên toàn thế giới như cổ phiếu, trái phiếu và nợ. Những thay đổi của dòng họ Rothschild cũng khiến tội phạm không thể động đến họ: "Do đó, tài sản thực của họ nằm ngoài tầm tay của bọn trộm cướp, và gần như thoát khỏi sự tham lam của vua chúa.".[17] Johnson cho rằng tài sản của gia đình Rothschild trở nên đồ sộ là nhờ Nathan Mayer Rothschild ở Luân Đôn; tuy nhiên những nghiên cứu gần đây của Niall Ferguson cho thấy những khoản lãi tương ứng hoặc lớn hơn đến từ những đế chế Rothschild khác, bao gồm James Mayer Rothschild ở Paris, Carl von Rothschild ở Napoli và Amschel Mayer ở Frankfurt.[18]
Một phần thiết yếu trong chiến lược cho thành công trong tương lai của Mayer Rothschild là chỉ để người trong gia tộc quản lý, đảm bảo rằng họ có thể giữ bí mật về lượng tài sản thực sự của mình. Khoảng năm 1906, bách khoa toàn thư của người Do Thái có viết: "Chính gia tộc Rothschild khởi xướng phong trào cho một số anh em trong công ty mở chi nhánh ở các trung tâm tài chính khác, những nhà tài chính người Do Thái khác cũng đi theo phong trào này, ví dụ như dòng họ Bischoffsheim, Pereire, Seligman, Lazard và những người khác, và những nhà tài chính này với sự đoàn kết cộng với kỹ năng tài chính đã thu lời không chỉ từ cộng đồng Do Thái mà từ cả giới ngân hàng nói chung. Bằng cách này các nhà tài chính người Do Thái đã tăng thị phần trên thị trường tài chính trong suốt quãng thời gian hai mươi lăm năm cuối thế kỷ 19. Người dẫn đầu là gia tộc Rothschild...". Bách khoa toàn thư cũng viết rằng: "Trong những năm gần đây, những nhà tài chính không phải gốc Do Thái cũng đã học được phương pháp này, và, tính trên tổng thể, người Do Thái kiểm soát ít hơn trước kia."[19]
Mayer Rothschild đã bảo vệ thành công gia sản thông qua những cuộc hôn nhân được sắp xếp cẩn trọng, thường là giữa cặp anh chị em họ thứ nhất hoặc thứ hai (tương tự như cách cưới trong nội bộ hoàng gia). Tuy nhiên vào cuối thế kỷ 19, đại đa số nhà Rothschild bắt đầu cưới người ngoại tộc, thường là với quý tộc hoặc với người nhà đế chế tài chính khác.[20] Con của Mayer Rothschild bao gồm:
Tên của gia tộc "Rothschild" ở Đức phát âm gần với ROT-shillt trong tiếng Đức, không phải là wroth(s)-child trong tiếng Anh. Tên đệm "Rothschild" khá phổ biến ở Đức, và đại đa số người mang tên này không có liên hệ gì với gia tộc này. Hơn thế nữa, tên đệm của người Đức "Rothschild" hay "Rothchild" không liên quan đến tên đệm "Rothchilds" của người Tin Lành ở Anh Quốc.
Nhà Rothschild đã thu lời đáng kể từ trước cuộc chiến tranh Napoleon (1803-1815), họ cũng giành vị thế số một về buôn bán vàng trong thời kỳ này.[21] Tại London từ năm 1813-1815, Nathan Mayer Rothschild đã độc lập hỗ trợ tài chính trong cuộc chiến tranh với quân Anh, tổ chức chu cấp tài chính bằng đường biển cho quân đội của Công tước Wellington xuyên qua châu Âu, cũng như thu xếp cho tài chính của các công ty con tại lục địa của vương quốc Anh. Chỉ riêng trong năm 1815, nhà Rothschild đã đầu tư 9.8 triệu bảng Anh (trong đơn vị tiền tệ năm 1815, tương đương 556 triệu bảng ngày nay dựa trên tỷ giá bán lẻ và là 6.58 tỉ bảng theo thu nhập trung bình) tiền trợ cấp cho đồng minh Anh.[22]
Những người anh em trong gia đình giúp Rothschild hợp tác tổ chức các hoạt động trong lục địa và gia tộc Rothschild đã phát triển một mạng lưới cò trung gian, người vận chuyển hàng hải và phương tiện vận chuyển đường bộ để chuyển vàng xuyên qua một lục địa Châu Âu đang kiệt quệ vì chiến tranh. Mạng lưới của gia tộc Rothschild cũng cung cấp cho Nathan Rothschild thêm thời gian và một lần nữa cung cấp với những thông tin chính trị, tài chính để giúp vượt mặt những đối thủ của ông. Họ cũng trao cho ông những lợi thế trên các thị trường và làm cho nhà Rothschild vẫn mang giá trị vô giá đối với chính phủ Anh.
Trong một trường hợp, mạng lưới của gia tộc cho phép Nathan ở Luân Đôn nhận thông tin về chiến thắng của Wellington trong Trận Waterloo một ngày trước khi chính phủ Anh nhận tin.[21] Mối quan tâm đầu tiên của gia tộc Rothschild trong trường hợp này chính là lợi thế về tiềm năng phát triển tài chính trên thị trường, thứ mà sẽ được Nathan sử dụng với kiến thức của ông. Nathan và mạng lưới thông tin của ông ta đã không vội vàng ngay lập tức đưa tin cho chính phủ.[21] Thông tin này sau đó được phổ biến qua các bài báo, ví dụ như bài báo của Morton.[23][24] Cơ sở cho bước tiến mang lợi nhuận nổi tiếng nhất của nhà Rothschild được thực hiện dựa trên chiến thắng của quân Anh trước Pháp. Nathan Rothschild tính toán rằng: hòa bình sẽ làm giảm số tiền mà chính phú Anh cần phải vay mượn trong tương lai, điều này sẽ tạo ra một sự thay đổi trong thị trường trái phiếu của chính phủ Anh sau 2 năm kinh tế ổn định. Và chính sự thay đổi này sẽ hoàn tất sự tái cơ cấu của nền kinh tế của quốc gia sau chiến tranh.[22][23][24]. Một bước đi được coi là táo bạo bậc nhất trong lịch sử tài chính kinh tế được Nathan tung ra: ông ta bán đi trái phiếu Anh của mình ngay sau khi nhận tin Pháp thua trận (ông ta biết điều đó sớm hơn công chúng 1 ngày). Với vị thế của Nathan, ngay sau khi ông ta bán đi trái phiếu, người Anh lập tức nghĩ rằng Pháp đã thắng và hoảng loạn bán đi trái phiếu Anh của họ. Khi giá trái phiếu đã sụt giảm thê thảm, Nathan đã sai thuộc cấp mua lại phần lớn, kết quả là ông ta thâu tóm toàn bộ thị trường trái phiếu của chính phủ Anh chỉ trong nửa ngày - thứ trở nên rất đáng giá chỉ 1 ngày sau, khi tin Pháp thua trận được công bố rộng rãi. Sau 2 năm, gia tộc Rothschild bán lại khi giá trị lên tới đỉnh vào năm 1817 và nhận được một khoản tiền lời lên đến 40% giá trị ban đầu. Dựa trên thế lực của gia tộc Rothschild có vào lúc đó thì đây là một khoản lợi nhuận khổng lồ.[22]
Nathan Mayer Rothschild bắt đầu sự nghiệp của ông tại Manchester vào năm 1806, và ông dần chuyển công việc kinh doanh sang Luân Đôn, nơi mà ông mua tòa nhà tại đường số 2 New Court trong St. Swithin's Lane, Thành phố Luân Đôn,[21]. Tại đây ông thành lập nhà băng N M Rothschild & Sons vào năm 1811, hiện tại nó vẫn còn hoạt động tại đây. Năm 1818, ông cho chính phủ Phổ mượn 5 tỉ bảng Anh (tương đương 300 tỉ bảng Anh vào năm 2012) và khả năng phát hành trái phiếu cho các khoản vay của chính phủ hình thành nên trụ cột chính cho việc kinh doanh ngân hàng của ông. Ông ta đã giành được một vị thế đầy quyền lực tại Thành phố Luân Đôn đến nỗi mà trong những năm 1825-6, ông ấy có khả năng cung cấp đủ tiền cho Ngân hàng Anh để tránh một cuộc khủng hoảng thị trường thanh khoản.
Các doanh nghiệp ngân hàng của gia tộc Rothschild đi tiên phong trong lĩnh vực tài chính quốc tế cao cấp trong quá trình công nghiệp hóa của châu Âu và đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ các hệ thống đường sắt trên toàn thế giới và trong hoạt động tài trợ phức tạp của chính phủ cho các dự án như Kênh đào Suez. Từ năm 1895 đến năm 1907, họ đã cho các chính phủ châu Âu vay gần 450.000.000 đô la (tương đương với 14.700.000.000 đô la vào năm 2023).[27] Trong thế kỷ XIX, gia tộc đã mua một phần lớn bất động sản ở Mayfair, London.[28]
Gia tộc Rothschild đã trực tiếp tham gia vào quá trình giành độc lập của Brasil khỏi Bồ Đào Nha vào đầu thế kỷ XIX. Theo một thỏa thuận, chính phủ Brasil phải trả khoản bồi thường 2 triệu bảng Anh cho Vương quốc Bồ Đào Nha để họ chấp nhận nền độc lập của Brasil.[26] N M Rothschild & Sons là công ty nổi trội trong việc huy động vốn này cho chính phủ của Đế chế Brasil mới thành lập trên thị trường London. Năm 1825, Nathan Rothschild đã huy động được 2.000.000 bảng Anh, và thực sự có thể đã tham gia một cách kín đáo vào đợt vay trước đó đã huy động được 1.000.000 bảng Anh vào năm 1824.[26][29] Một phần số tiền phải trả để Bồ Đào Nha công nhận nền độc lập của Brasil, được đảm bảo vào năm 1825, là Brasil sẽ tiếp quản việc trả nợ gốc và lãi cho khoản vay 1.500.000 bảng Anh mà N M Rothschild & Sons đã trả cho chính phủ Bồ Đào Nha vào năm 1823.[26] Một lá thư từ Samuel Phillips & Co. vào năm 1824 cho thấy sự tham gia chặt chẽ của gia tộc Rothschild trong sự kiện này.
Các doanh nghiệp lớn của thế kỷ XIX được thành lập bằng vốn của gia tộc Rothschild bao gồm:
Gia tộc này đã tài trợ cho Cecil Rhodes trong việc thành lập thuộc địa Rhodesia ở Châu Phi. Từ cuối những năm 1880 trở đi, gia tộc này đã tiếp quản quyền kiểm soát công ty khai thác Rio Tinto.
Chính phủ Nhật Bản đã tiếp cận các chi nhánh của gia tộc Rothschild ở London và Paris để xin tài trợ trong Chiến tranh Nga-Nhật. Tổng số trái phiếu chiến tranh Nhật Bản do liên doanh London phát hành là 11,5 triệu bảng Anh (theo tỷ giá hối đoái năm 1907; 1,11 tỷ bảng Anh theo tỷ giá hối đoái năm 2012).[30]
Tên tuổi của Rothschild trở thành biểu tượng của sự xa hoa và giàu có; và gia tộc này nổi tiếng với việc sưu tầm nghệ thuật, cung điện cũng như từ thiện. Đến cuối thế kỷ XIX, gia tộc này sở hữu hoặc đã xây dựng, theo ước tính thấp nhất là 41 cung điện, với quy mô và sự xa hoa có lẽ không có gia đình hoàng gia giàu có nào sánh kịp.[22] Bộ trưởng Ngân khố Anh David Lloyd George tuyên bố, vào năm 1909, rằng Nathan, Lãnh chúa Rothschild là người đàn ông quyền lực nhất ở Anh.[5][không khớp với nguồn][31]
Niles' Weekly Register, Tập 49 đã nói như sau về ảnh hưởng của gia tộc Rothschild đối với nền tài chính quốc tế cao cấp vào năm 1836:
Gia tộc Rothschild là kỳ quan của ngành ngân hàng hiện đại ... chúng ta thấy hậu duệ của Judah, sau cuộc đàn áp kéo dài hai nghìn năm, đã vươn lên cao hơn các vị vua, vươn lên cao hơn các hoàng đế và nắm giữ cả một lục địa trong lòng bàn tay. Gia tộc Rothschild cai quản một thế giới Cơ đốc giáo. Không một nội các nào có thể di chuyển mà không có lời khuyên của họ. Họ vươn tay, với sự dễ dàng như nhau, từ [Saint] Petersburgh đến Viên, từ Viên đến Paris, từ Paris đến London, từ London đến Washington. Nam tước Rothschild, người đứng đầu gia tộc, là vị vua thật sự của Giu-đa, là Thân vương của xứ bị lưu đày, là Đấng Mê-si mà dân tộc phi thường này mong đợi từ lâu.. Ông nắm giữ chìa khóa của hòa bình hay chiến tranh, phước lành hay nguyền rủa. ... Họ là những người môi giới và cố vấn của các vị vua châu Âu và của các thủ lĩnh cộng hòa của Mỹ. Họ còn mong muốn gì hơn nữa?[32]
Rothschild tại Napoli, Vương quốc Hai Sicilia là nhánh đầu tiên của gia tộc Rothschild suy yếu khi cuộc cách mạng nổ ra và Giuseppe Garibaldi chiếm được Đô thành Napoli vào ngày 7 tháng 9 năm 1860 và thành lập chính phủ lâm thời của Ý. Do mối quan hệ chính trị chặt chẽ của gia tộc với Đế quốc Áo và Đệ Nhị Đế chế Pháp, Adolphe Carl von Rothschild đã rơi vào tình thế khó khăn. Ông đã chọn ẩn náu tạm thời ở Gaeta cùng với vị vua cuối cùng của Vương quốc Hai Sicilia, Francesco II. Tuy nhiên, các nhánh Rothschild ở London, Paris và Viên không lên kế hoạch và cũng như không muốn hỗ trợ tài chính cho vị vua bị phế truất Francesco II. Với sự thống nhất Ý sau đó và căng thẳng gia tăng giữa Adolph và những người còn lại trong gia đình, chi nhánh của Rothschild ở Napoli đã đóng cửa vào năm 1863 sau 42 năm kinh doanh.
Năm 1901, nhánh ở Đức đóng cửa sau hơn một thế kỷ kinh doanh sau cái chết của Wilhelm Carl von Rothschild mà không có người thừa kế nam. Phải đến năm 1989, gia đình mới trở về Đức, khi N M Rothschild & Sons, chi nhánh tại Anh, cùng với Bank Rothschild AG, chi nhánh tại Thụy Sĩ, thành lập một văn phòng đại diện tại Frankfurt.
Đến đầu thế kỷ XX, việc áp dụng hệ thống thuế quốc gia đã chấm dứt chính sách hoạt động với một bộ hồ sơ tài khoản thương mại duy nhất của gia tộc Rothschild, dẫn đến việc các chi nhánh khác nhau dần dần đi theo con đường riêng của mình như những ngân hàng độc lập. Hệ thống của 5 anh em ban đầu và những người con trai kế nhiệm của họ gần như biến mất vào Thế chiến thứ nhất.[33]
Sự trỗi dậy của Đức Quốc xã vào những năm 1930 đã dẫn đến tình hình bấp bênh cho gia tộc Rothschild ở Áo khi Cộng hòa Áo bị sáp nhập vào năm 1938, gia tộc này bị ép phải bán hoạt động ngân hàng của mình với giá chỉ bằng một phần nhỏ giá trị thực. Trong khi những người nhà Rothschild khác đã đào thoát khỏi Đức Quốc xã, Louis Nathaniel de Rothschild đã bị giam giữ trong 1 năm và chỉ được thả sau khi gia đình ông trả một khoản tiền chuộc đáng kể. Sau khi Louis được phép rời khỏi đất nước vào tháng 3 năm 1939, Đức Quốc xã đã đặt công ty của S.M. von Rothschild dưới sự quản lý bắt buộc. Các sĩ quan Đức Quốc xã và nhân viên cấp cao từ các bảo tàng Áo cũng đã lấy hết đồ đạc có giá trị của gia đình Rothschild. Sau chiến tranh, gia đình Rothschild chi nhánh Áo không thể đòi lại được nhiều tài sản và bất động sản trước đây của họ.
Sau đó, sự sụp đổ của Pháp trong Thế chiến thứ hai đã dẫn đến việc tịch thu tài sản của gia đình Rothschild nhánh Pháp dưới sự chiếm đóng của Đức. Mặc dù ngân hàng của họ đã được khôi phục lại vào cuối chiến tranh, gia đình Rothschild nhánh Pháp đã bất lực vào năm 1982 khi doanh nghiệp gia đình bị chính phủ Đảng Xã hội của Tổng thống mới đắc cử François Mitterrand quốc hữu hóa.[34]
Ngoài ra, tờ The New York Times viết rằng gia tộc Rothschild "đã đánh giá sai lầm nghiêm trọng các cơ hội ngay bên kia Đại Tây Dương" và trích dẫn lời Evelyn de Rothschild nói rằng mặc dù các nhánh khác nhau của gia tộc đã đạt được những thành tựu trong lĩnh vực tài chính quốc tế cao cấp trong hơn 200 năm, "chúng tôi chưa bao giờ nắm bắt được sáng kiến ở Mỹ và đó là một trong những sai lầm mà gia đình tôi đã mắc phải".[35]
Năm 1816, bốn trong số năm người con trai của Mayer Amschel Rothschild được Hoàng đế Franz I của Áo phong làm Quý tộc Áo.[36] Người con trai còn lại, Nathan, được phong làm quý tộc vào năm 1818. Tất cả họ đều được phong tước hiệu cha truyền con nối của Áo là Freiherr (nam tước) vào ngày 29 tháng 9 năm 1822.[36] Do đó, một số thành viên trong gia đình đã sử dụng tiền tố quý tộc de hoặc von trước họ của mình để thừa nhận việc phong tước.
Năm 1847, Anthony de Rothschild được phong làm Tòng nam tước cha truyền con nối của Vương quốc Anh.[37] Năm 1885, Nathan Rothschild, Tòng nam tước thứ 2, được phong tước hiệu quý tộc cha truyền con nối là Nam tước Rothschild trong Đẳng cấp quý tộc Vương quốc Liên hiệp Anh.[38] Tước hiệu này hiện do Nathaniel Rothschild, Nam tước Rothschild thứ 5 nắm giữ.
Chi nhánh của gia tộc Rothschild tại Anh thành lập năm 1798 bởi Nathan Mayer von Rothschild (1777-1836), đầu tiên ông định cư tại Manchester nhưng sau chuyển về Luân Đôn. Nathan được gởi tới Anh bởi cha ông, Mayer Amschel Rothschild (1744-1812). Amschel mong muốn các con ông tự thành công và phát triển công việc kinh doanh của gia tộc ra khắp Châu Âu, Mayer Amschel Rothschild để lại con trai cả tại Frankfurt, trong khi 4 người con trai khác được gởi đến những thành phố châu Âu để thành lập một tổ chức tài chính để đầu tư kinh doanh và cung cấp dịch vụ ngân hàng. Nathan Mayer von Rothschild, người con thứ ba, ban đầu thành lập một xưởng dệt may kinh doanh tại Manchester và sau đó thành lập ngân hàng N M Rothschild & Sons tại Luân Đôn.
Hôn nhân quốc tế cận huyết là một phần quan trọng trong chiến lược của gia tộc để đảm bảo quyền lực tài chính vẫn nằm trong tay của gia tộc. Từ trụ sở chính tại Frankfurt, những người con trai không chỉ củng cố quyền lực của họ tại Anh mà còn tại Paris, Viên và Napoli tại Vương quốc Hai Sicilia. Xuyên suốt những nỗ lực hợp tác của họ, nhà Rothschild đi đến thành công nổi bật với đa dạng những nỗ lực kinh doanh ngân hàng bao gồm dịch vụ cho vay, kinh doanh trái phiếu chính phủ hay giao dịch vàng. Những điều đó mang lại cho họ những cơ hội đầu tư tốt và suốt thế kỉ XIX họ là những nhà đầu tư chính trong việc khai thác khoáng sản và giao thông đường sắt mang lại nền tảng cho việc phát triển kinh tế vượt bậc của Châu Âu.
Những thay đổi trong cơ quan đầu não của chính phủ, chiến tranh và một số sự kiện tương tự đã ảnh hưởng tới quyền lợi và gây tổn hại lợi ích của gia tộc. Tuy nhiên, có 3 sự kiện lịch sử chính đã đặc biệt gây tổn hại đến lợi ích của mọi gia tộc ngân hàng Rothschild trên toàn châu Âu đó là: 1)Cuộc cách mạng năm 1848, 2)Cuộc Đại khủng hoảng và 3)Sự ra đời của Chủ nghĩa Quốc xã vào cuối thập niên 30 của thế kỉ XX cho đến cuộc Chiến tranh thế giới thứ hai.
Có tới 2 chi nhánh của gia tộc tại Pháp.
Đầu tiên là James Mayer de Rothschild (1972-1868), được biết tới với tên "James", người thành lập công ty de Rothschild Frères tại Paris. Trong cuộc chiến tranh Napoleon, ông ta đóng 1 vai trò chính trong việc xuất vốn cho công trình đường sắt và kinh doanh khai khoáng, điều này đã giúp Pháp trở thành một cường quốc công nghiệp. Con trai của James là Gustave de Rothschild và Alphonse James de Rothschild tiếp nối truyền thống kinh doanh ngân hàng và là người bảo lãnh của 5 tỉ tiền bồi thường[39] bị yêu cầu bởi quân đội chiếm hữu của Vương quốc Phổ vào thập niên 1870 trong Chiến tranh Pháp-Phổ. [cần dẫn nguồn] Vào năm 1980, kinh doanh tại Paris đã có 2,000 nhân viên và có doanh thu hàng năm là 26 tỉ francs (5 tỉ USD theo tỷ giá năm 1980).[40]
Nhưng sau đó kinh doanh của gia tộc tại Paris phải hứng chịu một cú sốc lớn khiến công việc kinh doanh gần như phá sản vào năm 1982 khi nhà nước xã hội chủ nghĩa của François Mitterrand quốc hữu hóa công ty và đổi tên công ty lại thành Compagnie Européenne de Banque.[41] Nam tước David de Rothschild, lúc ấy 39 tuổi, quyết định ở lại và xây dựng lại. Từ đó ông tạo ra một thực thể công ty mới của gia tộc tại thủ đô Paris với cái tên Rothschild & Cie Banque chỉ với ba nhân viên và nguồn vốn 1 triệu USD. Ngày nay, hoạt động tại Paris của họ có 22 đối tác và chiếm một phần quan trọng trong việc kinh doanh toàn cầu.
Những thế hệ tiếp nối của gia tộc tại Pháp tiếp tục trong việc kinh doanh của gia tộc, trở thành một trong những thành phần chính trong việc đầu tư kinh doanh ngân hàng quốc tế. Những chi nhánh của gia tộc Rothschild từ đó đã dẫn đầu trong hiệp hội đầu tư Thomson về đầu tư sáp nhập và thu mua lại tại Vương quốc Anh, Pháp và Ý.
Một người con trai khác của James Mayer de Rothschild là Edmond James de Rothschild đã rất tích cực tham gia trong các lĩnh vực từ thiện và nghệ thuật và cũng một trong những người đi đầu ủng hộ chủ nghĩa phục quốc Do Thái. Cháu trai của ông là Nam tước Edmond Adolphe de Rothschild thành lập một ngân hàng tư nhân là Hội LCF Rothschild vào năm 1953. Từ năm 1997, Nam tước Benjamin de Rothschild là chủ tịch Hội LCF. Vào năm 2008, tổng tài sản của LCF đã lên tới 100 tỉ € và sở hữu nhiều doanh nghiệp kinh doanh rượu vang tại Pháp (Château Clarke, Château des Laurets) và tại Australia hoặc Nam Phi. Năm 1961, Edmond Adolphe de Rothschild, vào lúc 35 tuổi, mua công ty Club Med, sau khi ông ấy đến du lịch tận hưởng và cảm thấy thích khu du lịch của công ty.[42][43] Cổ phần của ông ta trong công ty Club Med được bán ra hết vào thập niên 1990. Vào năm 1973, ông ta mua lại Nhà băng bang California và bán lại chính cổ phần đó vào năm 1984 trước khi nó được bán cho Ngân hàng Mitsubishi vào năm 1985.
— Wilhelm I, hoàng đế Đức, trong cuộc viếng thăm Lâu đài de Ferrières.[44]
Chi nhánh thứ hai của gia tộc tại Paris được thành lập bởi Nathaniel de Rothschild (1812-1870). Sinh ra và lớn lên tại Luân Đôn, Nathaniel de Rothschild là người con thứ tư của người thành lập chi nhánh tại Anh là Nathan mayer Rothschild (1777-1836). Năm 1850, Nathaniel Rothschild chuyển tới Paris dưới danh nghĩa làm việc cùng với người chú James Mayer Rothschild. Tuy nhiên, năm 1853 Nathaniel đã mua Château Brane Mouton, một vườn trồng nho tại Pauillac tại hạt Gironde. Sau đó, Nathaniel đổi tên nó thành Château Mouton Rothschild và sau này đã trở thành một trong những nhãn hiệu nổi tiếng nhất thế giới. Năm 1868, chú của Nathaniel là James Mayer de Rothschild tiếp quản luôn cả những vườn nho thuộc khu vực lân cận vườn nho Chateau Lafite.
Tại Viên vào thập kỉ 1820, Salomon Mayer Rothschild đã thành lập một ngân hàng sau đó phát triển và đạt được một gia sản cùng địa vị to lớn cho gia tộc tại Áo.[45] Cuộc phá sản năm 1929 đưa đến nhiều rắc rối và cùng lúc đó Nam tước Louis Nathaniel de Rothschild đã phải nỗ lực để chống đỡ cho Creditanstalt - ngân hàng lớn nhất nước Áo - để ngăn nó sụp đổ. Tuy vậy, trong cuộc Chiến tranh thế giới thứ hai, họ bị buộc phải đưa ngân hàng của họ cho Đức Quốc xã và chạy trốn khỏi Áo. Những Dinh thự Rothschild, một bộ sưu tập gồm những dinh thự sân vườn tại Vienna được xây dựng và sở hữu bởi gia tộc đã bị tịch thu, cướp bóc và phá hủy bởi Đức Quốc xã. Những dinh thự này nổi tiếng với kích cỡ tuyệt đối và bộ sưu tập khổng lồ như tranh, áo giáp, thảm thêu và tượng điêu khắc (một vài trong số đó đã được hoàn lại cho Rothschild bởi chính phủ Áo vào năm 1999). Mọi thành viên trong gia tộc đã trốn thoát khỏi cuộc tàn sát Holocaust, một trong số họ đã chuyển tới Mỹ và chỉ trở về châu Âu sau khi chiến tranh kết thúc. Vào năm 1999, chính phủ Áo đồng ý hoàn trả lại cho gia tộc Rothschild khoảng 250 báu vật nghệ thuật bị Quốc xã cướp và trưng bày tại viện bảo tàng quốc gia sau chiến tranh.[46]
Ngân hàng C M de Rothschild & Figli đã cho lãnh thổ của các Đức Giáo hoàng và nhiều Đức vua Napoli cộng với Công tước của Parma và tổng Công tước của Tuscany vay một khoản tiền đáng kể. Tuy nhiên, trong thập niên 1830, Napoli theo sau Tây Ban Nha với một sự thay đổi dần dần trong việc phát hành trái phiếu và bắt đầu ảnh hưởng tới sự phát triển và lợi nhuận của ngân hàng. Sự kiện Thống nhất nước Ý vào năm 1861 đã làm cho các quý tộc Ý suy yếu - những người từng là khách hàng chính của gia tộc Rothschild - cuối cùng đã dẫn đến việc đóng cửa chi nhánh tại Napoli của gia tộc Rothschild dựa trên dự đoán nhà băng tại Napoli không có khả năng phát triển lâu dài. Tuy nhiên, vào đầu thế kỉ XIX, gia tộc Rothschild tại Napoli đã xây dựng một mối quan hệ chặt chẽ với Ngân hàng Vatican và giao thiệp giữa Vatican và gia tộc vẫn tiếp tục tận đến thế kỉ XX. Vào năm 1832, khi mà Giáo hoàng Pope Gregory XVI gặp Carl von Rothschild, những người chứng kiến cuộc gặp gỡ này đã sốc khi Carl von Rothschild không bị yêu cầu hôn chân Giáo hoàng Pope điều mà tất cả những người diện kiến Giáo hoàng đều phải làm vào thời đó, bao gồm cả các vua chúa.[47]